Cuộc cạnh tranh đang dành cho các thương hiệu nội
Mỳ Miliket ba
tôm, bốn tôm của cty thực phẩm Vifon đựng trong gói giấy "xi măng" với
hình ảnh những con tôm đỏ ra đời từ những năm 90 được xem là hiện tượng
của ngành công nghệ thực phẩm. Chưa thật bắt mắt về hình thức, hương vị
chẳng có gì... ngoài một gói bột canh, vậy mà, Miliket đứng vững trong
suốt gần 1 thập kỷ trên thị trường miền Bắc, bất chấp các mẫu mã mới,
hình thức bắt mắt hơn liên tục được giới thiệu đến người tiêu dùng.
Đánh đúng tâm lý người tiêu dùng
Giải
mã cho sự thành công này, ông Bùi Khánh Dũng - Giám đốc Trung tâm thông
tin và nghiên cứu thị trường của Investconsult Group chỉ đưa ra nhận
định ngắn gọn: "Có thể thời gian đó, thị trường không có nhiều lựa chọn
nhưng tôi cho rằng, mấu chốt là không phải như vậy. Miliket tìm hiểu và
đánh trúng tâm lý tiêu dùng của người miền Bắc. Người tiêu dùng chấp
nhận, ủng hộ nên thắng thế là chuyện đương nhiên".
Miliket chỉ
chịu nhường thị phần khi
Hảo Hảo của liên doanh Vina Acecook xuất hiện
vào đầu năm 2003. Chất lượng được đánh giá ngang ngửa (sợi mỳ dai, hương
vị đậm đà); giá cả một chín, một mười (hai sản phẩm chỉ chênh nhau từ
100 - 200 đ/gói) nhưng hình thức đẹp và hương vị đa dạng đã giúp thương
hiệu Hảo Hảo ghi điểm.
Xác định phân khúc thị trường để có định
hướng kinh doanh, chất lượng sản phẩm, giá cả phù hợp là sự lựa chọn
đúng đắn mà sự thành công của Miliket và Hảo Hảo là những điển hình.
Công nghệ lăng xê có làm nên chuyện ?
VN
là một trong những nước tiêu thụ mỳ ăn liền nhiều nhất Châu Á. Theo
thống kê chưa đầy đủ, hiện có khoảng 50 DN tham gia thị trường với hàng
trăm nhãn hiệu khác nhau. Trong đó, chủ yếu là DN VN với những cái tên
như Vina Acecook, Asia Food, Vifon, Uni-President... chiếm lĩnh tới hơn
90% thị phần với 5 tỷ gói/năm. Số thị phần nhỏ còn lại đang được chia
đều cho hàng chục nhãn hàng nước ngoài đang hiện diện khắp nơi.
Cuộc
cạnh tranh đang dành cho các thương hiệu nội nhưng mức độ lại quyết
liệt hơn. Các DN hiện đang sử dụng công nghệ lăngxê như một thứ công
cụ... định hướng khẩu vị sau khi đã cải tiến mẫu mã, nâng cao chất
lượng. Nhãn hiệu Omachi của Massan "nổ phát súng" đầu tiên. Để làm sợi
mì thuần từ khoai tây thực chất là một thách thức với nhà sản xuất về
vấn đề giá thành. Dường như ai cũng hiểu điều này nhưng với việc chuyển
tải một thông điệp rất thiết thực "không sợ nóng" trong bối cảnh xuất
hiện những lo ngại về việc ăn mỳ nhiều có thể gây nóng "bụng" thì đó là
một lựa chọn chiến lược xuất sắc của Omachi. Tương tự như vậy với mỳ
Tiến Vua. Sản phẩm non trẻ này không có nhiều đột biến về mẫu mã, hương
vị tương đồng như các sản phẩm khác. Sự vượt trội có được nhờ biết chọn
đúng "điểm rơi". Với sự hậu thuẫn của một ngân sách truyền thông không
phải là nhỏ, tuyên bố mỳ "không sử dụng dầu chiên đi chiên lại nhiều
lần", không ảnh hưởng đến sức khỏe đã khiến Tiến Vua trở nên nổi bật,
được nhiều người tiêu dùng tại các thành phố lớn để mắt tới trong khi
các nhãn hiệu cùng thời khá chìm.
Khác với trước đây, nhu cầu
thưởng thức hiện nay không chỉ để no mà phải ngon và có lợi cho sức
khỏe. Song một bài học lớn được rút ra ở đây là cho dù sản phẩm có chất
lượng cao, hình thức đẹp đến mấy nhưng nếu không có chiến lược PR bài
bản ngay từ đầu thì cạnh tranh sẽ rất chật vật. Hơn nữa, thời thế thay
đổi cũng buộc DN phải có sự thích ứng nhanh nhạy.